Nguồn gốc của Gương

Gương nước, thời cổ đại: Gương cổ có nghĩa là cái chậu lớn, tên là Kiến. "Thúc Văn" nói: Kiến lấy nước từ mặt trăng sáng, thấy có thể soi sáng đường đi, liền dùng làm gương.

Gương đá, năm 8000 trước Công nguyên: Vào năm 8000 trước Công nguyên, người Anatolian (nay thuộc Thổ Nhĩ Kỳ) đã tạo ra chiếc gương đầu tiên trên thế giới bằng đá obsidian đánh bóng.

Gương đồng, 2000 TCN: Trung Quốc là một trong những quốc gia đầu tiên trên thế giới sử dụng gương đồng. Gương đồng được tìm thấy tại các địa điểm của nền văn hóa Qijia vào thời kỳ đồ đá mới.

Gương thủy tinh, từ cuối thế kỷ 12 đến đầu thế kỷ 14: Chiếc gương thủy tinh đầu tiên trên thế giới ra đời tại Venice, "vương quốc của thủy tinh". Phương pháp của nó là phủ lên kính một lớp thủy ngân, thường được gọi là gương bạc.

Gương hiện đại được làm bằng phương pháp do nhà hóa học người Đức Libig phát minh năm 1835. Bạc nitrat được trộn với chất khử để làm bạc nitrat kết tủa và bám vào kính. Năm 1929, anh em nhà Pilton ở Anh đã cải tiến phương pháp này bằng cách mạ bạc liên tục, mạ đồng, sơn, sấy khô và các quy trình khác.

Gương nhôm, những năm 1970: làm bay hơi nhôm trong chân không và để hơi nhôm ngưng tụ tạo thành một lớp màng nhôm mỏng trên bề mặt kính. Gương thủy tinh tráng nhôm này đã viết nên một trang mới trong lịch sử của gương.

Gương trang trí, 1960 - nay: Với sự cải thiện về mặt thẩm mỹ, trang trí nhà cửa đã tạo nên một làn sóng mới. Gương trang trí cá nhân hóa nên ra đời, không còn là khung vuông đơn truyền thống nữa. Gương trang trí có kiểu dáng hoàn chỉnh, hình dạng đa dạng và sử dụng tiết kiệm. Chúng không chỉ là đồ gia dụng mà còn là vật trang trí.

tin tức1
tin tức2
tin tức3
tin tức1_1

Thời gian đăng: 17-01-2023